Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Thư giãn cuối tuần

Bài lấy từ Blog Mai Thanh Hải:

CHỈ DÀNH CHO... SẾP TỔNG

Tuân phẹt - Ngày cuối tuần, nằm ở nhà, khểnh... cúc cu xem phim thì alô rung bần bật:

- Đang đâu đới?. 3h chiều đi Quảng Ninh nhế?. Anh qua đón!.

Chưa kịp trả lời thì đã cúp máy.

Anh Hải - Trong danh bạ điện thoại mình ghi là "Hải Phò" ở trong Nam ra. Anh người Hà Nội gốc, nhưng làm trong nghành Dầu khí nên phải ở hẳn trong Nam.

Ra Hà Nội, đi công tác hay đi chơi, anh đều gọi mình, toàn nhậu nhẹt, gái mú, hát hò.... Anh bảo: "Thằng em nhậu tốt, chuyện hay, gái cũng được".

Anh hơn mình 2 tuổi, làm Giám đốc Tài chính kiêm cả Dự án cho một Cty con của Tập đoàn. Ăn nên làm ra lắm.

Chẳng hiểu do phải tính toán hay bị nhiễm độc của tiền, mà tóc anh rụng trụi hết cả. Mà trọc rất ác, khi để sót lại một búi chứng 50 cọng, xồm xoàm ngay ở đỉnh đầu. Trông rất thảm!..

Đứng giờ, anh đến. Con Camry mới thửa bóng nháng. Anh bảo là "hàng nhập khẩu, đi sướng lắm".

Anh nói thế, mình biết thế, chứ xe cộ là mình chịu. Babétta với lại SH, với mình, giống nhau hết.

Lên xe, anh nói: "Đi qua đây, đón 2 con em nữa nhế!". Mình nhạy cảm: "Hàng à?". Anh gắt: "ĐM! Anh mà phải dùng... hàng à?". Mình im, chẳng nói gì.

Anh vòng xe, ghé đít vào 1 quán cafe sang trọng, dặn: "Ngồi trên xe nhế! Anh vào ới nó ra. Bọn này cành cao lắm, mình hạ cố tý!".

Mình nghe lời, ngồi im. Hồi hộp...

Hai em đẹp mê hồn thong thả ra, lên xe, anh bắt 1 em ngồi ghế sau với mình, rồi giới thiệu rất ngắn: "Đây là 2 em Ngọc Diệp và Thuỳ Trang!".

Mẹ kiếp!.. Người đẹp mà tên cũng đẹp.

Xe lăn bánh, mùi nước hoa thơm nức, ngào ngạt.

Anh bi bô nói chuyện, 2 em cũng nhiệt tình hưởng ứng. Mình thì ngồi ép lưng vào ghế, run bần bật vì... 2 em quá đẹp, cả đời chưa từng mơ thấy.

Chẳng mấy chốc cũng đến Hạ Long, anh chui tọt vào 1 khách sạn sang trọng, lấy 2 phòng, rồi nháy mắt với mình đầy ẩn ý.

Mình sướng rơn nghĩ về kịch bản của đêm nay.: Kiểu gì anh chả một em và riêng mình một em?...

Anh nói như ra lệnh: "Tất cả đi nhậu nhé!. Xong rồi về tắm giặt, nghỉ ngơi sau. Anh đói lắm rồi!".

Mùa đông, biển lạnh. Quán hàng vắng ngắt, nhưng anh vẫn chọn được một nhà hàng ấm cúng sang trọng và rất đông khách. Anh gọi bao nhiêu là hải sản ngon. Ăn mệt nghỉ.

Có cơm rượu, lại có cả người đẹp, chuyện chẳng mấy chốc mà trở nên ấm áp thân tình. Mình cũng gạt bỏ được nỗi run sợ, hồi hộp trước 2 em gái xinh tươi.

Ăn, uống, nói năng... rất bốc. 2 em tít mắt cười, khen duyên, cụng li côm cốp rồi lại trách cứ: "Thế mà lúc trên xe, anh chẳng nói gì!".
Thấy anh Hải ôm 1 em, rất chi là tự nhiên và tình cảm. Thi thoảng, còn đưa cái mép còn dính miếng thịt cua, hôn lên má em chùn chụt, mình rất thích.

Mình táng thêm 3 ly cô-nhắc rồi cũng thò tay ra sau lưng cô em ngồi cạnh mình. Chẳng thấy ứ hự gì!. Sướng mê tơi...

Đang vui, anh Hải ngó đồng hồ. "Thôi, về nhé!".

Mình dắt tay một em bước ra khỏi nhà hàng, rồi như trong phim, mở cửa xe, chìa tay mời em lên trước.

Em quẳng cho mình nụ cười hân hoan, kèm theo câu "Cảm ơn anh!", mềm ngọt.

Mình ngất ngây, lâng lâng, hình dung ra chuyện chăn chiếu khi về tới khách sạn...

Bụng thầm thì cảm ơn anh Hải.

Tới nơi, rất nhanh, mình lại nhảy ra mở cửa xe, lại chìa tay mời em xuống. Em lại quẳng cho mình nụ cười hân hoan, kèm theo câu "Cảm ơn anh!", mềm ngọt.

Anh Hải đưa 2 chiếc chìa khoá cho 2 em rồi bảo: "Lên trước đi nhé!". Mình phấn khởi: "Chắc anh tế nhị, muốn... hội ý, phân chia với mình, nên bảo 2 em lên trước, để anh em nói chuyện cho lịch sự!"...

Cầu thang máy chạy lên đến tầng thứ 7, anh kéo tay mình: "Tao với mày đi nhậu tiếp rồi ngủ chỗ khác. 2 thằng sếp Tổng của tao nó đang nằm trên phòng rồi. 2 đứa đó không thuộc về tao và mày. Hiểu chứ???".

Mình lí nhí. Rồi thì thầm: "ĐM anh!"...
--------------------------------------------------------
* Hình ảnh sử dụng trong Entry này chỉ có tính chất minh họa, không liên quan đến nội dung bài viết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét